1. Thông tin chung:
Bệnh lợn con ỉa phân trắng là hội chứng tiêu chảy phân
trắng của lợn con đang theo mẹ, đặc biệt từ sơ sinh đến 21 ngày tuổi. Bệnh xảy
ra quanh năm, nhưng hay gặp nhất khi thời tiết thay đổi như nóng lạnh thất
thường, mưa nhiều, độ ẩm cao.
2. Nguyên nhân:
Do điều kiện vệ sinh dinh dưỡng.
Do quá trình chăn sóc, nuôi dưỡng lợn mẹ không đầy đủ,
nhất là giai đoạn có chửa, lợn mẹ bị thiếu chất dinh dưỡng, khoáng, nhất là sắt
(Fe), cô ban (Co), can xi (Ca), Vitamin B12... làm bào thai phát triển kém, do
đó lợn con sơ sinh dễ bị bệnh phân trắng.
Do rối loạn trao đổi chất vì lợn con bú sữa mẹ kém phẩm
chất, thiếu chất dinh dưỡng, nhất là thiếu sắt. Khi còn bú mẹ, lợn con rất cần
nước, thiếu nước chúng sẽ uốngnước bẩnvv…
Do đặc điểm sinh lý lợn con.
Khi mới sinh, vỏ não và các trung tân điều tiết thân
nhiệt của lợn con chưa hoàn chỉnh, do vậy nó không kịp thích nghi với sự thay
đổi bất thường của thời tiết, khí hậu. Hơn nữa lượng mỡ dưới da của lợn con lúc
mới sinh chỉ có khoảng 1%. Lúc khí hậu thay đổi, lợn con mất cân bằng giữa hai
quá trình sản nhiệt và thải nhiệt. Đặc điểm này đã lý giải tại sao bệnh lại hay
xảy ra hàng loạt, ồ ạt khi khí hậu thời tiết thay đổi thất thường.
Do vi khuẩn đường ruột.
Thường do kế phát khi sức đề kháng của lợn con giảm, các
vi khuẩn có sẵn trong đường ruột E.coli,
Salmonella phát triển nhanh chóng gây bội nhiễm, tăng độc lực gây
bệnh.
3. Triệu chứng:
Gặp nhiều ở lợn từ sơ sinh đến 21 ngày tuổi, kém bú, rồi
bỏ hẳn, ủ rũ, đi đứng xiêu vẹo.
Lợn đi ỉa, da khô nhăn nheo, đầu to bụng hóp, niêm mạc
mắt nhợt nhạt, 4 chân lạnh, thở nhanh, lợn gầy sút rất nhanh, hậu môn thường
dính bết phân, phân dính nhiều vào đít, vào khoeo, lợn rặn rất nhiều khi ỉa. Màu
phân lúc đầu màu xanh đen sau đó chuyển sang xám (màu tro bếp, màu xi măng) rồi
chuyển thành màu trắng như cứt cò, có mùi tanh, khắm đặc trưng.
Lợn con bị bệnh thường hay khát nước, hay tìm nước bẩn
trong chuồng uống làm bệnh nặng thêm nếu không đảm bảo đủ nước sạch. Bệnh kéo
dài 2 - 4 ngày, đôi khi có lợn nôn ra sữa chưa tiêu hoá nên có mùi chua, lợn suy
nhược nhanh, co giật, run rẩy và chết, tỷ lệ chết 50-80%.
Thể kéo dài gặp nhiều ở lợn từ 22 ngày tuổi, bệnh có thể
kéo dài từ 7 - 10 ngày, lợn con vẫn bú nhưng giảm dần đi. Mắt có dử và quầng
thâm xung quanh, suy dinh dưỡng, niêm mạc nhợt nhạt, phân màu trắng đục, trắng
vàng. Nếu chữa trị không kịp thời, lợn thường chết sau 1 tuần bị bệnh. Lợn con
từ 45 - 50 ngày vẫn còn bú mẹ cũng bị bệnh ỉa phân trắng với các triệu chứng nhẹ
hơn, bệnh kéo dài, lợn sẽ bị còi cọc.
4. Phòng bệnh:
Chăm sóc, nuôi dưỡng lợn mẹ, lợn con tốt, chú ý khâu thức
ăn cho mẹ phải tốt cả về số lượng và chất lượng. Thực hiện tốt 3 khâu (chống
lạnh, chống ẩm và chống bẩn), chuồng trại thoáng mát mùa hè, ấm mùa đông đồng
thời tập cho lợn con ăn sớm với thức ăn có chất lượng cao.
Phòng bằng vắc xin cho cả mẹ và con, vắc xin được chế từ
các chủng E.coli gây bệnh lợn con phù đầu (vắc xin chuồng) bằng cách tiêm cho mẹ
1 - 2 tuần trước khi đẻ, haycho lợn mẹ uống 3 - 4 lần sau khi đẻ. Vắc xin có tác
dụng bảo hộ 70% cho lợn khi đang cho con bú.
5. Trị bệnh:
Dùng các thuốc kháng sinh có độ mẫn cảm cao với vi
khuẩn E.coli và Salmonellagây
bệnh như Neomycin, Antidia, Đặc trị tiêu chảy, hay một số loại kháng sinh có
nguồn gốc thảo dược như viên tô mộc, Becberin, Palmatin, Ngũ bội tử, các nước
sắc của các lá, quả chát chứa nhiều Tanin như hồng xiêm, nước sắc lá sim, lá ổi
vv…
Dùng các chế phẩm sinh học Complex - subsilit, bột
Subtilit, bổ sung các nguyên tố vi lượng như Fe, Cu vv…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét